Monday 30 December 2013

Đầu to óc quả nho

Trông đầu cậu rất to nhưng những hành động của cậu thì khiến thiên hạ nghĩ óc cậu chỉ bé bằng quả nho!

Đầu to óc quả nho
ảnh minh họa

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 2

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 3

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 4

*

* *

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 5

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 6

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 7

Truyện tranh: Đầu to óc quả nho - 8

Cười té ghế ngày 31/12

Du thuyền trên sông mơ...

hehe
hehe
cuoi-3-2069-1388455474.jpg
Vợ chồng nhà bá đạo.
cuoi-4-2142-1388455474.jpg
Bố mẹ em bé chắc là Lâm Sung quá!
cuoi-5-5843-1388455475.jpg
Thảm họa của bé.
cuoi-6-9375-1388455477.jpg
Dáng ngồi duyên dáng cỡ nào để ghế bị tổn thương nặng nề thế kia.
cuoi-9-8561-1388455477.jpg
Trời, sao mình xuất hiện khắp mọi nơi vậy kỳ?
cuoi-10-4679-1388455477.jpg
Đẳng cấp chở trứng.
cuoi-11-9229-1388455477.jpg
Giờ học kỹ thuật!!!
lanh-1-4352-1388456359.jpg
lanh-2-8800-1388456359.jpg
lanh-3-7006-1388456359.jpg

Sunday 22 December 2013

Gì cũng chia

Gì cũng chia

Một đôi vợ chồng già bước vào quán bán đồ ăn nhanh và gọi một ổ bánh kẹp, một suất khoai tây chiên và một chai nước ngọt. Ra bàn ăn, họ cẩn thận chia đôi suất khoai tây, cắt đôi ổ bánh và rót nước ngọt thật đều ra hai ly.

Thấy vậy, một thanh niên đề nghị được mời hai vợ chồng nọ một suất ăn nữa. Bà vợ lịch sự từ chối:
- Cậu không hiểu đâu. Chúng tôi kết hôn đã 50 năm và kể từ đó, chúng tôi quyết định sẽ cùng nhau chia sẻ thật đều tất cả những gì mình có cho tới trọn đời.
Ông chồng bắt đầu dùng bữa trong khi bà vợ ngồi khoanh tay say sưa ngắm chồng. Nhận ra điều đó, người thanh niên thắc mắc:
- Sao bà không ăn cùng với ông nhà?
Bà lão móm mém cười:
- Tôi chả nói với cậu là chúng tôi chia sẻ thật đều mọi thứ trong đời là gì. Hôm nay, tới lượt ông ấy dùng hàm răng giả trước.

Một đôi vợ chồng già bước vào quán bán đồ ăn nhanh và gọi một ổ bánh kẹp, một suất khoai tây chiên và một chai nước ngọt. Ra bàn ăn, họ cẩn thận chia đôi suất khoai tây, cắt đôi ổ bánh và rót nước ngọt thật đều ra hai ly.

Thấy vậy, một thanh niên đề nghị được mời hai vợ chồng nọ một suất ăn nữa. Bà vợ lịch sự từ chối:
- Cậu không hiểu đâu. Chúng tôi kết hôn đã 50 năm và kể từ đó, chúng tôi quyết định sẽ cùng nhau chia sẻ thật đều tất cả những gì mình có cho tới trọn đời.
Ông chồng bắt đầu dùng bữa trong khi bà vợ ngồi khoanh tay say sưa ngắm chồng. Nhận ra điều đó, người thanh niên thắc mắc:
- Sao bà không ăn cùng với ông nhà?
Bà lão móm mém cười:
- Tôi chả nói với cậu là chúng tôi chia sẻ thật đều mọi thứ trong đời là gì. Hôm nay, tới lượt ông ấy dùng hàm răng giả trước.

Báo cháy

Báo cháy

Một người gọi điện đến số máy của cảnh sát phòng cháy chữa cháy: "Alô! Tôi mới sửa sân trước nhà mình thành một thắng cảnh thu nhỏ. Ở đó có một luống hoa mới thật đẹp, một bể cá xinh xắn trang trí hòn non bộ và một vườn hồng..."

- Thật tuyệt! - Nhân viên trực ban ngắt lời - Thế nhưng chuyện đó có gì liên quan tới cơ quan phòng cháy chữa cháy đâu?
- Có chứ! - Người kia đáp - Ngôi nhà hàng xóm của tôi đang cháy và tôi không muốn các anh dẫm nát khu vườn của tôi!
***
Nửa đêm, một người đàn ông gọi điện tới cảnh sát cứu hỏa, giọng hoảng hốt:
- Cứu tôi với! Nhà của tôi đang cháy!
- Nhà anh ở đâu? - Người trực điện thoại hỏi.
Người kia đáp:
- Tôi rối trí quá, không thể nói chính xác được địa chỉ.
- Thế thì chúng tôi đến nhà ông bằng cách nào? - Nhân viên trực ban hỏi tiếp.
- Còn bằng cách nào nữa! - Người gọi phẫn nộ - Cứ đi cái xe cứu hỏa to màu đỏ như mọi khi ấy!

Chờ tàu

Chờ tàu

Thương gia nọ có tính hay ghen, đi giao dịch ở đâu cũng đưa vợ theo. Một lần, khi tham gia hội nghị khách hàng tại một tỉnh xa, ông bảo vợ chờ ở khách sạn chừng một tiếng trong lúc mình đi đăng ký với ban tổ chức.

Khi ông chồng đi khỏi, người vợ leo lên giường nằm. Đột nhiên căn phòng rung chuyển ầm ầm như trong cơn động đất vì một chiếc tàu hỏa chạy qua ngay sát cửa sổ và cô ta bị hất tung xuống sàn nhà.
Lúc con tàu chạy qua và căn phòng hết rung chuyển, người vợ leo lên giường ngủ tiếp. Vừa thiu thiu chợt mắt thì một đoàn tàu khác lại ầm ầm chạy qua, hất cô xuống sàn nhà. Sau vài lần như vậy, cô ta cáu lắm bèn gọi điện xuống quầy lễ tân đòi gặp người quản lý khách sạn và chỉ vài phút sau ông ta đã có mặt ở trên phòng.
Khi nghe phàn nàn, ông quản lý tỏ ra ngờ vực. Thấy vậy, cô vợ ông thương gia bảo:
- Đây, ông lên nằm đúng chỗ này này, chỉ tí nữa thôi là ông sẽ bị ném xuống sàn nhà ngay.
Dứt lời, cô ta nằm xích vào trong, lấy chỗ cho người quản lý. Hơi ngại, nhưng vì muốn chứng minh là căn phòng không có vấn đề gì, ông quản lý cũng lên giường nằm. Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở và ông thương gia bước vào. Nhìn thấy sự thể, ông tái mặt, rút súng ra và gầm lên:
- Các người đang làm trò gì thế hả?
Người quản lý đáp:
- Thưa ông, có thể là ông không tin nhưng thực sự là tôi đang nằm đây chờ tàu.

Tinh thần thể thao

Tinh thần thể thao

Trong giờ nghỉ giữa hai hiệp đấu, huấn luyện viên hỏi một cầu thủ trẻ: "Cậu có hiểu thế nào là sự hợp tác, là tinh thần đồng đội không?"

Chàng trai gật đầu một cách quả quyết.
- Thế cậu có hiểu, chiến thắng khi chơi đẹp mới là điều quan trọng nhất không?
Cầu thủ lại gật đầu đồng ý.
- Thế thì, - Huấn luyện viên tiếp - khi trọng tài thổi phạt, hoặc cảnh cáo hay đưa ra bất cứ quyết định nào, cậu cũng không được cãi, không chửi rủa, thóa mạ hoặc tấn công ông ta. Cậu có hiểu không?
Một lần nữa, chàng trai lại gật đầu.
- Tốt lắm! - Huấn luyện viên nói. - Bây giờ, cậu đi lại đằng kia và giải thích những điều đó cho mẹ cậu!

Cần thay dầu

Cần thay dầu

Một ông lão 80 tuổi kết hôn với cô vợ mới tròn đôi mươi. 1 năm sau ngày cưới, cô gái sinh con. Khi bác sĩ báo tin ông đã được làm cha của một cậu bé nặng 4 cân rưỡi, ông già tỏ ra rất vui vẻ.

- À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt.
Năm sau, người vợ lại mang thai và vẫn đẻ tại bệnh viện cũ. Khi bác sĩ báo tin cô ta sinh hạ một bé gái nặng 4 cân, ông già hồ hởi:
- À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt.
Năm tiếp đó, người vợ cũng có mang và vẫn tới bệnh viện đó. Lần này, bác sĩ báo tin ông lão đã trở thành cha của một bé trai nặng 5 cân. Ông già lặp lại điệp khúc cũ:
- À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt.
Bác sĩ ngăn sự sung sướng của ông lão:
- Không tốt như bố tưởng đâu, bố già ơi! Bố nên thay dầu đi vì thằng bé lần này đen thui à!

Hạ cánh ẩu

Hạ cánh ẩu

Hai thợ mộc nọ nhận sửa mái chuồng gia súc cho một khu nông trại. Họ đang làm việc thì chiếc hộp đồ rỗng trượt xuống và đẩy ngã chiếc thang. Lúc đó còn khá sớm nên họ quyết định cứ tiếp tục công việc vì nghĩ rằng có thể sẽ nhờ được ai đó dựng thang giùm.

Tới sẩm tối hai người mới xong việc nhưng vẫn không thấy ai đi qua. Họ đi vòng quanh xem xét và quyết định, chỉ có cách nhảy xuống đống phân chuồng đang ủ ở bên chái nhà là ít nguy hiểm hơn cả.
Một người xung phong:
- Để tớ nhảy trước, nếu có bề gì thì cậu còn biết đường đề phòng.
Một tiếng "thụp" vang lên. Anh chàng ở trên mái nhà gọi xuống, vẻ lo lắng:
- Này! Cậu không sao đấy chứ! Ngập đến đâu hả?
Người ở dưới gào lên:
- Ổn cả! Tớ chỉ bị ngập đến mắt cá chân thôi! Cậu nhảy xuống đi.
Anh chàng trên mái nhà lao xuống và ngập sâu đến tận cổ. Anh ta quay sang than phiền với bạn:
- Thế mà cậu bảo chỉ ngập tới mắt chân cậu.
- Phải! - Anh chàng kia đáp - Nhưng mà tớ nhảy cắm đầu!

Từ nay xin chừa

Từ nay xin chừa

Ở một trường tư nọ, các cô gái bắt đầu sử dụng son. Họ thường trang điểm trong nhà vệ sinh. Đó cũng là điều bình thường nếu họ không có thói quen ép môi vào gương và để lại đó hàng tá dấu son.

Hàng đêm, người lao công phải tới lau sạch và sáng hôm sau, các cô gái lại làm tấm gương nhòe nhoẹt những dấu son.
Cuối cùng, hiệu trưởng quyết định ra tay để lập lại kỷ luật. Bà gọi các cô gái tới nhà vệ sinh cùng với anh lao công, giải thích cho các cô rằng những dấu son họ để lại đã gây phiền toái cho người phải dọn nó như thế nào.
Để chứng minh cho sự khó khăn của việc lau sạch gương, bà đề nghị anh lao công làm thử trước mặt các cô gái.
Anh chàng cầm lấy cây lau nhà cán dài, nhúng vào bồn cầu và bắt đầu lau gương.
Kể từ đó, dấu son tuyệt tích trên những tấm gương.

Phải cởi

Phải cởi

Một người đàn ông phải đi khám bác sĩ vì đau họng. Vừa gặp cô y tá, chưa kịp trình bày gì nhiều, anh đã bị cô ta yêu cầu cởi quần áo rồi ngồi chờ ở ghế. Anh chàng cố giải thích rõ nhưng cô y tá không chịu nghe và kiên quyết bắt phải thực hiện mệnh lệnh.

Không cãi lại được, anh đành phải làm theo quy tắc của dưỡng đường và ra ghế ngồi cùng một loạt bệnh nhân cũng đang trong tình trạng trần như nhộng ở phòng ngoài. Cảm thấy xấu hổ, anh ta quay sang tâm sự với người ngồi kế bên:
- Tôi chỉ bị đau họng thôi, thế mà người ta bắt tôi phải cởi bỏ hết quần áo. Thật chẳng hiểu ra làm sao nữa.
Nghe vậy, người kia thở dài:
- Phàn nàn cái nỗi gì? Anh tưởng thế là đã tệ lắm rồi à? Tôi đến đây để thu tiền điện mà cũng bị lôi tuột vào đây, bắt ngồi trần truồng từ sáng đến giờ đây này!

Thời gian là vô nghĩa

Thời gian là vô nghĩa

Anh nông dân nọ đứng trong vườn cùng đàn lợn của mình, tay ôm một con lợn to, nâng lên cho nó ăn táo trên cây, rồi lại làm như thế với con thứ hai, thứ ba...

Thấy lạ, một người qua đường lại gần anh chàng và hỏi:
- Tại sao anh không rung cây cho táo rơi xuống để đàn lợn ăn, như thế có phải đỡ tốn thời gian hơn không?
Người nông dân ngạc nhiên:
- Thời gian à? Thời gian thì có ý nghĩa gì với một con lợn chứ?

Tiền của luật sư

Tiền của luật sư

Một tổ chức từ thiện nhận thấy rằng họ chưa nhận được một khoản đóng góp nào của viên luật sư thành đạt nhất thị trấn. Vị chủ tịch liền gọi điện cho anh ta, hy vọng sẽ kêu gọi được một khoản tiền.

“Theo điều tra của chúng tôi, thu nhập hằng năm của anh ít nhất là 500.000 USD, vậy mà anh không quyên 1 đồng xu nào cho từ thiện. Liệu anh có muốn giúp đỡ cộng đồng hay không?”.
Viên luật sư trả lời: “Thứ nhất, nghiên cứu có cho các ông thấy rằng mẹ tôi đang hấp hối vì bệnh tật kéo dài, và tiền thuốc thì cao gấp nhiều lần lương hưu của bà ấy không?”.
Vị chủ tịch ngượng nghịu lí nhí: “À… không”.
“Hoặc anh trai tôi, một cựu chiến binh, bị mù và không thể rời khỏi chiếc xe lăn?”. Vị chủ tịch đã lắp bắp một câu xin lỗi nhưng bị ngắt lời. “Hay chị gái tôi đã chết trong một tai nạn giao thông”, người luật sư cao giọng phẫn nộ, “bỏ lại 3 đứa trẻ không một xu dính túi”.
Quá bẽ mặt, người đại diện cho tổ chức từ thiện chỉ còn biết nói: “Tôi không biết…”
“Vậy mà tôi còn chẳng cho họ một đồng nào, nữa là các ông?”, vị luật sư lúc đó mới kết thúc bài hùng biện của mình.

Mộ đạo

Mộ đạo

Một bác sĩ trẻ mới chuyển đến thị trấn nhỏ để thay chân bác sĩ già sắp nghỉ hưu. Ông già niềm nở đón tiếp và giúp chàng trai trẻ làm quen với công việc bằng cách đưa đi tiếp xúc với các bệnh nhân trong thị trấn.

Đầu tiên, họ tới căn nhà của một phụ nữ hay than phiền.
- Tôi đang bị đau dạ dầy đây này. - Vừa giáp mặt hai người, bà lão đã kêu ca.
Bác sĩ già đáp:
- Có thể là bà bị dư axít do ăn quá nhiều hoa quả lên men. Tại sao bà không giảm số lượng hoa quả xuống và xem sự thể ra sao.
Khi họ rời căn nhà, bác sĩ trẻ hỏi:
- Sao bác chưa khám bệnh mà đã chẩn đoán nhanh thế?
- Tôi cần gì phải khám. Cậu có thấy lúc tôi làm rơi cái ống nghe xuống sàn không? Lúc cúi nhặt, tôi để ý thấy có đến 20 cái vỏ chuối trong thùng rác. Chắc chắn đó là thứ làm bà ta phát ốm.
- Ôi! Bác thật thông thái. Cháu sẽ thử như thế ở nhà kế tiếp.
Ở ngôi nhà tiếp theo, bà lão chủ nhà than thở là gần đây chẳng còn chút năng lượng sống nào cả.
- Có thể bà làm việc quá nhiều cho công việc mộ đạo! - Bác sĩ trẻ phán. - Bà nên cắt giảm nó đi, như thế sẽ giúp ích nhiều đấy ạ.
Khi họ ra về, bác sĩ già lộ vẻ cảm phục:
- Chẩn đoán của cậu hoàn toàn chính xác. Nhưng làm sao cậu có được điều đó?
- Cháu cũng làm như bác thôi. Cháu cũng đánh rơi ống nghe và lúc cúi xuống nhặt nó lên cháu nhìn thấy ông tu sĩ trong gầm giường.

Vận may dang dở

Vận may dang dở

Một bà lão sống trong túp lều trên bờ biển cùng với một chú chó. Hàng ngày, bà lững thững dắt chó dạo trên bãi biển, hưởng những ngày cuối đời một cách yên ả. Bỗng một hôm, trong khi đang tản bộ, bà vấp phải một cái lọ bị sóng đánh dạt vào bờ.

Bà lão chà xát cái lọ và một làn khói tỏa ra rồi tụ lại thành một vị thần. Ông ta nói:
- Cảm ơn bà đã cứu ta thoát khỏi chốn giam cầm này. Để đền ơn, ta sẽ ban cho bà 3 điều ước.
Bà già không đắn đo suy nghĩ, đáp ngay:
- Tôi muốn có 1 triệu đôla.
Vị thần đưa tay lên làm phép và "Bụp!", bà lão ngồi trên một đống tiền. Nhìn lại túp lều rách nát, bà đưa ra điều ước thứ hai:
- Tôi muốn túp lều của mình trở thành một tòa lâu đài.
Vị thần lại làm phép và ngay lập tức, túp lều trở thành một lâu đài với tòa ngang dẫy dọc nguy nga.
Bà già sung sướng thốt lên:
- Ôi! Thật là tuyệt diệu! Thế là mình cũng trở thành triệu phú vào cuối đời. À, mà cuối đời là thế nào nhỉ, ta còn một điều ước nữa cơ mà. Tôi muốn mình trở thành một thiếu phụ xinh đẹp và con chó của tôi biến thành một người chồng điển trai, cường tráng.
Khi điều ước được thỏa nguyện, bà lão, lúc này đã trở thành thiếu phụ, cùng người chồng mang số tiền về tòa lâu đài. Đến giờ lên giường, bà nói với chồng:
- Mình ơi! Hôm nay chúng mình sẽ có một đêm mặn nồng như ngày tân hôn, anh nhé!
Người chồng xụ mặt rồi đay nghiến:
- Bây giờ thì sướng nhé! Ai bảo năm ngoái bà đem tôi đi thiến?

Giới hạn của lòng tốt

Giới hạn của lòng tốt

Một người cụt cả hai tay bước vào quán nước và gọi một ly cam tươi. Người bán hàng vào trong một lát rồi trở ra với ly cam tươi đầy ắp.

Ông khách tàn phế nói:  
- Tôi bị cụt cả hai tay, phiền ông cầm giúp ly cam cho tôi uống được không?
Người bán hàng ân cần: 
- Được! Được! Ông để tôi giúp ông! Tội nghiệp... 
Khi uống hết ly nước, ông khách nói thêm: 
- Bây giờ phiền ông lấy khăn tay trong túi quần tôi lau hộ cái miệng tí nhé! 
Người bán hàng làm theo lời khách. Ông khách tỏ vẻ hài lòng thở phào một cái rồi nói tiếp: 
- Bây giờ xin ông vui lòng móc hộ cái ví ở túi sau ông mở ra và tính tiền giùm.
 Sau khi lấy đủ tiền người bán hàng bỏ trả lại vào túi quần ông khách, ông khách cảm ơn chủ quán: 
- Què cụt như tôi nghĩ lắm lúc thật khổ. Đi đâu làm việc gì cũng phải nhờ người khác. Gặp người dễ tính như ông thật là may mắn. Tôi cám ơn nhiều lắm. À, xin lỗi ông, ở đây có nhà vệ sinh không nhỉ?  
Người bán hàng trợn mắt lên trả lời vội vã:  
- Nhà này chật chội quá nên tôi không xây toilet. Ông đi theo con đường này, qua hai dãy nhà thì tới nhà vệ sinh công cộng.

Khó kiêng

Khó kiêng

Công ty nọ tổ chức đợt khám sức khỏe định kỳ cho toàn thể nhân viên. Sau khi khám bệnh, một anh chàng ra về, vẻ cực kỳ thiểu não.

Thấy vậy, cô vợ hỏi:
- Bác sĩ bảo sao hả anh?
- Bác sĩ bảo anh không được “quan hệ” trong hai tháng, còn John bạn anh thì không được hút thuốc trong ba tháng.
- Ừ, kiêng cữ như vậy cũng tốt, anh ạ!
Được một tuần, trước khi đi ngủ cô vợ thỏ thẻ:
- Anh à, sáng nay đi chợ em gặp anh John.
- Thì sao?
- Anh ấy đã... hút thuốc rồi.

Thói quen khó bỏ

Thói quen khó bỏ

Một bác sĩ phụ khoa sau nhiều năm hành nghề cảm thấy chán ngấy công việc của mình và quyết định đến với một sự nghiệp mới. Ước mơ thưở bé của ông là trở thành kỹ sư. Vì vậy, ông ghi danh vào một trường kỹ thuật.

Sau 2 năm miệt mài, cuối cùng thì kỳ thi tốt nghiệp cũng tới. Đề thi yêu cầu thí sinh phải tháo rỡ hoàn toàn một cỗ máy rồi lắp lại mà nó vẫn hoạt động trơn tru như mới. Vị cựu bác sĩ hoàn thành bài thi và về nhà thấp thỏm chờ đợi kết quả.
Ngày nhận được phiếu báo điểm, ông bác sĩ nhảy ngược lên vì ngạc nhiên: bài thi của ông đạt tới 150% số điểm tối đa. Thắc mắc, ông gọi điện tới vị giám khảo để hỏi và được giải thích:
- Với việc lột trần cỗ máy một cách tỉ mỉ, anh xứng đáng được hưởng 50% số điểm tối đa. Tôi cho anh 50% số điểm nữa vì đã lắp nó lại một cách hoàn hảo. Còn 50% điểm thưởng là vì anh đã thực hiện tất cả các kỳ công đó qua cái lỗ thăm dầu.

Xét và xử

Xét và xử

Một bác sĩ pháp y được mời ra tòa làm nhân chứng cho một vụ án mạng mà ông ta giải phẫu tử thi nạn nhân. Chánh án tỏ ra nghi ngờ về sự trung thực của ông và bắt đầu vặn.

Hỏi: Bác sĩ pháp y! Trước khi ông tiến hành khám nghiệm tử thi, ông có kiểm tra mạch đập của nạn nhân không?
Đáp: Không.
Hỏi: Ông có kiểm tra huyết áp không?
Đáp: Không.
Hỏi: Ông có kiểm tra hơi thở không?
Đáp: Không.
Hỏi: Vậy thì, có khả năng nạn nhân đó vẫn còn sống khi ông bắt đầu khám nghiệm tử thi không?
Đáp: Không.
Hỏi: Tại sao ông có thể đoan chắc như vậy?
Đáp: Vì khi đó, não của người đó đang đặt trong một chiếc bình, trên bàn làm việc của tôi.
Hỏi: Kể cả trong trường hợp đó mà nạn nhân vẫn còn sống thì sao?
Đáp: Nếu thế thì có lẽ bây giờ anh ta vẫn còn sống và đang làm chánh án tại một tòa án nào đó.

Tưởng bở

Tưởng bở

Anh chồng say xỉn về nhà, gọi cửa mãi không có ai ra mở. Cuối cùng, anh ta nghĩ ra một kế và gọi thật to

- Tôi mang bó hoa đẹp nhất về tặng cho người phụ nữ đẹp nhất trần gian.
Lập tức, cánh cửa mở toang, cô vợ sung sướng chạy ra và hỏi:
- Đâu, bó hoa đẹp nhất đâu.
Anh chồng liền bảo:
- Thế người phụ nữ đẹp nhất trần gian đâu hở em?

Máy tính tiên tri

Máy tính tiên tri

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động. Anh ta tò mò bước vào cabin và nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau: “Anh tên là John Bill, cao 1m85, nặng 105 kg. Anh chuẩn bị đi chuyến tàu 8h30 và anh sắp có hạn lớn".

Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến, ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu vào và đọc tờ giấy vừa in ra:
"Anh vẫn là John Bill, cao 1m85, nặng 105 kg, nhưng hiện nay anh đã:
- Lỡ chuyến tàu lúc 8h 30’
- Bị mất quần áo cùng ví tiền và khẩu súng ngắn
- Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo".

Trọng bệnh

Trọng bệnh

Sau một đợt trị liệu kéo dài nhiều tháng, bác sĩ tâm lý gọi bệnh nhân lên phòng làm việc, ân cần thông báo.

- Thưa ông! Tôi hài lòng thông báo là ông đã hoàn toàn khỏi chứng hoang tưởng tự đại, luôn ngỡ mình là ông lớn. Chúng ta có thể ngừng đợt điều trị từ bây giờ...
- Cảm ơn bác sĩ! Để thanh toán, tôi sẽ gửi cho ông tấm chi phiếu trị giá 10 triệu đôla!
***
Bác sĩ tâm lý hỏi bệnh nhân:
- Anh nói xem anh gặp chuyện gì không vừa ý?
- Thưa bác sĩ, tôi luôn bị những cơn ác mộng hành hạ.
- Loại ác mộng nào?
- Tôi mơ thấy tôi đi lấy vợ.
- Ồ, sao lại nói đó là ác mộng?
- Thưa, đúng ạ! Tôi mơ thấy cưới vợ tôi.

Đừng hấp tấp

Đừng hấp tấp

Một đôi uyên ương trong ngày cưới quyết định sẽ thuê một phòng hạng sang tại một khách sạn cao tầng cho đêm tân hôn. Khi đến trước quầy lễ tân, anh chồng hồ hởi nói

- Chúng tôi đến nhận phòng. Tôi đã đặt một phòng tân hôn tại tầng 35.
- Vâng! Đây là chìa khóa phòng.- Cô lễ tân vừa nói vừa đưa chìa khóa cho người vợ. - Chúc anh chị một đêm hạnh phúc!
Anh chồng chưa kịp đợi hết câu đã bế thốc cô vợ mới cưới trên tay một cách rất sành điệu và đi về phía thang máy. Cô dâu mới cũng tỏ ra ngất ngây vì hạnh phúc. Chợt khi thang máy đi đến tầng 15, cô vợ thủ thỉ:
- Anh yêu này! Em có điều cần nói với anh...
- Kìa em! - Anh chồng âu yếm. - Đừng nói gì hết, hãy ôm hôn anh đi!
Khi thang máy lên đến tầng 25, cô vợ lại nói:
- Anh yêu ơi! Em phải nói điều này với anh thôi!
- Đừng thế em! Mọi chuyện với anh lúc này đều vô nghĩa. Chỉ cần em hãy ôm anh thôi. - Chú rể vừa nói vừa ghì chặt cô dâu vào vòng tay khao khát.
haptap-1367729472_500x0.jpg
Cuối cùng thì thang máy cũng lên tầng 35. Hai người tới trước cửa phòng. Anh chồng bảo:
- Em yêu, đưa chìa khóa phòng cho anh nào!
- Đó chính là điều hồi nãy em muốn nói với anh đấy! Lúc ở dưới quầy lễ tân anh bế em nhanh quá nên em chưa kịp cầm chìa khóa phòng.

Người lịch sự

Người lịch sự

Một người chồng khi tới chỗ làm mới chợt nhớ là quên tập tài liệu ở nhà. Đến buổi trưa, mặc dù nhà ở xa anh ta vẫn phải cố quay về lấy. Về đến nhà, anh ta bấm chuông mở cửa và thấy vợ ra mở cửa chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ mỏng tang.

Anh chồng ngạc nhiên hỏi:
- Sao giữa ban ngày ban mặt mà cô lại ăn mặc cái kiểu gì thế này?
Cô vợ ấp úng một lát rồi cãi lại:
- Thì... thì... tôi làm gì còn bộ nào tử tế mà mặc đâu.
- Cô nói cái gì? Cô không còn bộ nào thật chứ? Vậy cô vào đây! Tôi sẽ chứng minh cho cô xem cô có bao nhiêu bộ rồi.
khamtu-1367729469_500x0.jpg
Dứt lời, anh ta lôi tay vợ vào phòng ngủ rồi mở cánh cửa tủ quần áo. Sau đó những người hàng xóm chỉ nghe thấy tiếng người chồng đếm:
- Một bộ này, hai bộ này, ba bộ này, bốn bộ này... năm này... sáu này... ồ xin lỗi anh, bảy này, tám này...

Người lịch sự

Người lịch sự

Một người chồng khi tới chỗ làm mới chợt nhớ là quên tập tài liệu ở nhà. Đến buổi trưa, mặc dù nhà ở xa anh ta vẫn phải cố quay về lấy. Về đến nhà, anh ta bấm chuông mở cửa và thấy vợ ra mở cửa chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ mỏng tang.

Anh chồng ngạc nhiên hỏi:
- Sao giữa ban ngày ban mặt mà cô lại ăn mặc cái kiểu gì thế này?
Cô vợ ấp úng một lát rồi cãi lại:
- Thì... thì... tôi làm gì còn bộ nào tử tế mà mặc đâu.
- Cô nói cái gì? Cô không còn bộ nào thật chứ? Vậy cô vào đây! Tôi sẽ chứng minh cho cô xem cô có bao nhiêu bộ rồi.
khamtu-1367729469_500x0.jpg
Dứt lời, anh ta lôi tay vợ vào phòng ngủ rồi mở cánh cửa tủ quần áo. Sau đó những người hàng xóm chỉ nghe thấy tiếng người chồng đếm:
- Một bộ này, hai bộ này, ba bộ này, bốn bộ này... năm này... sáu này... ồ xin lỗi anh, bảy này, tám này...

Vỏ của 'vũ khí'

Vỏ của 'vũ khí'

Cô oshin mới được tuyển vào dọn phòng bà chủ vào buổi sáng. Trong lúc trải lại ga giường, chợt cô thấy những vật thể lạ bên trong.

Cô hầu cứ nhìn chăm chú. Thấy thế bà chủ đỏ mặt hỏi:
- Thế ở quê cô người ta không sinh hoạt vợ chồng à?
Cô hầu:
- Dạ thưa bà có chứ, nhiều nữa là đằng khác!
Bà chủ:
- Thế sao cô có vẻ lạ lẫm thế?
Cô hầu:
- Dạ! Nhưng bọn cháu chẳng bao giờ phải lột vỏ của nó ra như bà...

Huênh hoang

Huênh hoang

Trong khi đợi khám bệnh, ba phụ nữ giết thời giờ bằng cách khoe về chồng mình. "Chồng tôi làm ở ngân hàng và mỗi năm kiếm được 20 triệu đôla", người thứ nhất nói.

- Chồng tôi là diễn viên, từng đóng hơn một trăm bộ phim - người thứ hai kể.
- Chồng tôi thì mỗi khi tôi ăn mặc khêu gợi, sáu con chim bồ câu có thể đậu thoải mái trên đó cơ nhé - người thứ ba tự hào.
Cả ba im lặng một lúc, rồi người thứ nhất cất tiếng:
- Ban nãy tôi nói hơi quá, thật ra chồng tôi chỉ là một viên chức quèn ở ngân hàng, lương rất thấp.
- Tôi cũng xin thú thật - người thứ hai nói - Chồng tôi mới chỉ đóng một vai phụ, xuất hiện có nửa phút trên phim, và cũng chẳng phải nói câu nào.
- Ban nãy tôi cũng phóng đại thế thôi - người thứ ba thở dài - Tôi bảo lúc chồng tôi hứng lên, sáu con bồ câu có thể đậu trên đó. Kỳ thực, chỉ một con có thể đậu được thôi, mà cũng chỉ đậu một chân...

Tác hại của học tối

Tác hại của học tối

Một anh chàng thuở nhỏ không có điều kiện học tập nên đến khi trưởng thành, đi làm và lấy vợ mới được tiếp tục theo học ở lớp buổi tối. Anh ta thường đem những điều học được ở trường ra thảo luận với bạn bè những lúc nhàn rỗi.

Một lần anh ta hỏi bạn:
- Các cậu có biết Gutenberg là ai không ?
- Không! - Những người khác đáp.
 - Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không?
- Không! - Những người khác đáp.
- Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời.
Nghe vậy, một người bực tức nói:
- Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không ?
- Không.
- Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…

Tác hại của học tối

Tác hại của học tối

Một anh chàng thuở nhỏ không có điều kiện học tập nên đến khi trưởng thành, đi làm và lấy vợ mới được tiếp tục theo học ở lớp buổi tối. Anh ta thường đem những điều học được ở trường ra thảo luận với bạn bè những lúc nhàn rỗi.

Một lần anh ta hỏi bạn:
- Các cậu có biết Gutenberg là ai không ?
- Không! - Những người khác đáp.
 - Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không?
- Không! - Những người khác đáp.
- Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời.
Nghe vậy, một người bực tức nói:
- Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không ?
- Không.
- Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…

Tác hại của học tối

Tác hại của học tối

Một anh chàng thuở nhỏ không có điều kiện học tập nên đến khi trưởng thành, đi làm và lấy vợ mới được tiếp tục theo học ở lớp buổi tối. Anh ta thường đem những điều học được ở trường ra thảo luận với bạn bè những lúc nhàn rỗi.

Một lần anh ta hỏi bạn:
- Các cậu có biết Gutenberg là ai không ?
- Không! - Những người khác đáp.
 - Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không?
- Không! - Những người khác đáp.
- Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời.
Nghe vậy, một người bực tức nói:
- Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không ?
- Không.
- Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…

Sự thật

Sự thật

Một cô tóc đỏ, một cô tóc đen và một nàng tóc vàng hoe vào quán bar. Người phục vụ quầy đang ba hoa về tấm gương thần kỳ trong toilet nữ.

"Tấm gương sẽ trao phần thưởng nếu bạn nhìn thẳng vào đó và nói thật. Gặp người nào nói dối, nó sẽ lôi tuột vào và không bao giờ nhả ra nữa".
Cô gái tóc đỏ bước vào toilet, nhìn vào gương và nói: “Tôi nghĩ tôi là người xinh đẹp nhất trong quán bar này”. Một triệu đôla lập tức hiện ra trước mắt cô.
Đến lượt cô tóc đen soi gương. Cô nói: “Tôi nghĩ tôi là người phụ nữ thanh lịch nhất quầy bar”. Chìa khóa một chiếc Ferrari mới coóng xuất hiện trong bàn tay cô.
Tóc vàng hoe bước tới, nhìn vào gương và bắt đầu nói: “Tôi nghĩ…”. Bỗng nhiên cô bị lôi tuột vào gương và không bao giờ người ta nhìn thấy cô nữa.

Lý do

Lý do

Một thiếu phụ bế một đứa nhỏ đi khám bệnh ở khoa nhi. Bác sĩ cẩn thận kiểm tra sức khoẻ cho nó và phát hiện thằng bé bị thiếu cân khá nhiều do suy dinh dưỡng.

Bác sĩ hỏi:
- Hàng ngày chị cho cháu bú sữa mẹ hay bú bình?
- Sữa mẹ! - Thiếu phụ đáp.
- Vậy thì chị cởi áo ra! - Bác sĩ yêu cầu.
Thiếu phụ làm theo và bác sĩ khám tỉ mỉ bộ ngực của cô, xoa nắn trên, dưới, phải, trái một hồi.
Ra hiệu cho người đàn bà mặc áo vào, ông bác sĩ kết luận:
- Hèn nào thằng bé suy dinh dưỡng. Chị chẳng có chút sữa nào cả!
- Tôi biết! - Thiếu phụ công nhận - Vì tôi là bà ngoại của nó mà!

Lý do

Lý do

Một thiếu phụ bế một đứa nhỏ đi khám bệnh ở khoa nhi. Bác sĩ cẩn thận kiểm tra sức khoẻ cho nó và phát hiện thằng bé bị thiếu cân khá nhiều do suy dinh dưỡng.

Bác sĩ hỏi:
- Hàng ngày chị cho cháu bú sữa mẹ hay bú bình?
- Sữa mẹ! - Thiếu phụ đáp.
- Vậy thì chị cởi áo ra! - Bác sĩ yêu cầu.
Thiếu phụ làm theo và bác sĩ khám tỉ mỉ bộ ngực của cô, xoa nắn trên, dưới, phải, trái một hồi.
Ra hiệu cho người đàn bà mặc áo vào, ông bác sĩ kết luận:
- Hèn nào thằng bé suy dinh dưỡng. Chị chẳng có chút sữa nào cả!
- Tôi biết! - Thiếu phụ công nhận - Vì tôi là bà ngoại của nó mà!

Lấy vợ có lợi không?

Lấy vợ có lợi không?

Trong lễ kỷ niệm 50 năm chung sống, bạn bè đề nghị người chồng phát biểu về những gì ông đã thu lượm được trong cuộc hôn nhân bền vững đến nhường ấy. Vẻ tự hào, ông bắt đầu diễn thuyết.

- Ồ! Tôi đã nghiệm ra rằng, hôn nhân là người thày tốt nhất, dạy cho ta tất cả: sự chung thuỷ, nhẫn nại, tự kiềm chế, tha thứ, tính nhu mì, ngoan ngoãn... và vô khối những phẩm chất khác mà nếu bạn ở vậy, bạn sẽ không bao giờ cần đến.
***
Ông bố khuyên nhủ cậu con trai:
- Con đã gần 30 rồi đấy, lấy vợ đi kẻo sau này muốn uống một cốc nước cũng không có người lấy cho đâu con ạ!
40 năm sau, chàng trai - nay đã là ông già 70 tuổi - nằm ôm đầu, lấy gối bịt chặt hai tai vì lũ cháu mở nhạc ầm ĩ, nhảy nhót nô đùa ở nhà ngoài. Ông thầm nhủ: "Ôi! Chỉ vì một cốc nước mà thân ta khốn khổ thế này đây!".

Đừng buồn

Đừng buồn

“Heskey”, vị huấn luyện viên tức giận hét lên sau trận thua thảm hại, “anh chơi thật tồi tệ. Anh làm xấu mặt cả đội bóng”.

“Đừng nghe ông ta, Emile”, một đồng đội cố gắng an ủi chàng tiền đạo đáng thương. “Ông ta không biết mình đang nói gì đâu. Ông ta chỉ nhắc lại những gì mà người khác nói thôi”.

Bạn của trọng tài

Bạn của trọng tài

Một câu lạc bộ bóng đá tổ chức lễ hội hàng năm cho các cổ động viên ruột. Ba người muốn tham dự, nhưng họ không có vé. Thoáng nhìn thấy bóng dáng vị trọng tài địa phương, một người bỗng nghĩ ra cách.

Họ nói với người gác cửa: “Chúng tôi là bạn của vị trọng tài trong kia”.
“Vớ vẩn. Chẳng lão trọng tài nào lại có tới tận 3 người bạn hết”, người gác cửa phũ phàng đáp lại và tống cả bọn ra ngoài.

Tình yêu thỏ đế

Tình yêu thỏ đế

Một chàng trai có tính cả thẹn, có người yêu đã lâu rồi mà chưa biết... hôn là gì. Anh chàng than thở với bạn và được người bạn bày kế

- Thế này nhé, cậu rủ cô ấy đi chơi, đưa vào chỗ văng vắng. Tới lúc nào muốn hôn thì cậu nói: "Em ơi! Trăng đêm nay cao quá!", khi cô ấy ngước mắt lên thì tiếp: "Anh hôn em vào má". 
Tối đó, y lời người bạn, chàng rủ nàng đi chơi nơi vắng người. Đến thời khắc quan trọng nhất thì đột nhiên chàng run và câu thơ biến thành:
- Em ơi! Trăng đêm nay cao tít...

Sờ đâu hỏng đó

Sờ đâu hỏng đó

Giờ nghỉ trưa ở công sở. Trong lúc mọi người rủ nhau đi ăn uống thì một anh chàng cứ qua đi lại, dáng vẻ bồn chồn. Thấy vậy, một đồng nghiệp liền lại gần hỏi han.

- Có chuyện gì vậy? - Người bạn hỏi
- Hôm nay tớ cứ như bị ma ám ấy. Buổi sáng đánh răng thì tớ làm gẫy bàn chải. Lát sau, tớ lại làm gẫy dao cạo khi cạo râu. Lúc khóa cửa đi làm tớ đánh gẫy chìa khóa. Tới văn phòng, tớ vừa sờ vào nắm đấm cửa thì nó rụng luôn ra.
- Hay là cậu về nhà nghỉ đi! - Người bạn khuyên.
- Không cần. Tớ có mệt mỏi gì đâu. Vấn đề là ở chỗ tớ "mắc" quá nhưng không biết có nên đi tiểu không.

Người yêu phụ nữ

Người yêu phụ nữ

Nửa đêm, một người đàn ông loạng choạng bước vào một quầy bar và gọi 3 ly rượu lớn. Người phục vụ hỏi ông ta có chuyện gì buồn vậy và được trả lời: "Tôi vừa phát hiện, con trai cả của tôi mắc bệnh đồng tính luyến ái".

Người phục vụ gật đầu tỏ vẻ thông cảm rồi mang rượu ra cho ông khách.
Vài tháng sau, người phục vụ lại thấy ông khách cũ vào bar của mình. Lần này, ông ta gọi 5 ly rượu lớn. Người phục vụ hỏi xem ông ta gặp chuyện buồn gì và người khách đáp:
- Thằng con thứ của tôi cũng mắc chứng đồng tính luyến ái.
Uống hết 5 ly rượu. Ông khách lảo đảo rời quán.
Vài tháng sau, vẫn ông khách nọ vào quán cũ và gọi 10 ly rượu. Đoán biết lần này khách hàng của mình có chuyện gì đó còn ghê gớm hơn, người phục vụ lại ân cần thăm hỏi và người đàn ông kia âu sầu tâm sự:
- Thằng út nhà tôi vừa thú nhận, nó là một thằng đồng tính luyến ái.
Người phục vụ kêu lên:
- Thượng đế ơi! Chẳng lẽ trong nhà ông không có ai thích đàn bà sao?
- Có chứ! Đó là vợ tôi! - Ông khách đáp.

Phục vụ theo yêu cầu

Phục vụ theo yêu cầu

Nhà hàng nọ có sáng kiến thu hút khách hàng bằng cách phục vụ nhạc sống. Tuy nhiên, do không có nhiều tiền nên họ thuê một ban nhạc vô danh gồm các nhạc công rất tồi.

Một hôm, một nhạc sĩ tên tuổi được mời đến dự tiệc tại nhà hàng này. Sau vài bản nhạc, không chịu được, ông gọi bồi bàn:
- Này dàn nhạc của các anh có thể chơi theo yêu cầu của riêng tôi không?
- Được ạ! Vậy ngài muốn bài gì?
- Tôi muốn từ giờ đến lúc tôi ăn xong, dàn nhạc của anh chỉ chơi bài tây thôi!

Vòng 3 to hơn nhiều

Vòng 3 to hơn nhiều

Trong lúc mặc thử chiếc quần jeans, một phụ nữ rất buồn khi soi gương.

- Trông không được - bà ta bảo anh bán hàng - "Vòng 3" của tôi to quá.
- Thưa bà, tôi cam đoan là tôi từng thấy những "vòng 3" còn to hơn của bà nhiều.
- Anh thật tử tế - người phụ nữ nói - Thế anh làm ở cửa hàng quần áo này lâu chưa?
- Mới được một tháng thôi ạ!... Trước đó, tôi làm ở vườn bách thú, phụ trách mấy chuồng hà mã...

Giá như...

Giá như...

Nửa đêm, người vợ thức giấc. Không thấy chồng nằm bên cạnh, nàng liền khoác váy ngủ lên người, đi xuống tầng dưới và thấy chồng đang ngồi bên ly cà phê, vẻ mặt trầm tư, ánh mắt hướng về nơi vô định, thỉnh thoảng lại lặng lẽ lau nước mắt.

- Có chuyện gì không ổn hả mình? - Nàng hỏi - Sao mình lại xuống đây ngồi giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?
Chàng trả lời bằng một câu hỏi:
- Em có nhớ cái ngày chúng mình hò hẹn nhau cách đây 20 năm không, ngày em tròn 16 tuổi ấy?
- Dạ, có! - Nàng đáp.
- Thế em có nhớ lúc ba em bắt quả tang chúng mình đang tình tự không? - Chàng hỏi tiếp.
- Có, em nhớ chứ! - Nàng thẽ thọt.
- Em có nhớ gương mặt ba khi chĩa súng vào mặt anh và gầm lên: "Mày chọn lấy con gái tao hay chọn ở tù 20 năm?"
- Dạ, em vẫn nhớ!
Một lần nữa, chàng lau nước mắt trên gò má rồi cất giọng âu sầu:
- Em biết không, lẽ ra hôm nay là ngày anh được ra tù đấy.

Như một luật sư

Như một luật sư

Vị giáo sư luật học yêu cầu một sinh viên xuất sắc trả lời câu hỏi tình huống: "Nếu anh (chị) phải trao cho ai đó một trái cam, anh (chị) sẽ nói thế nào?".

Người sinh viên đáp:
- Em sẽ nói: "Mời ngài dùng trái cam này!"
Giáo sư giận dữ:
- Không thể như vậy được! Hãy nghĩ như một luật sư xem nào.
Sinh viên hắng giọng:
- Vậy thì, em sẽ nói với người đó: "Tôi, sau đây, trao và chuyển quyền sở hữu toàn bộ và duy nhất của tôi với tất cả các tài sản, quyền lợi, quyền hạn, nghĩa vụ, lợi ích của mình trong trái cam này cho ngài, cùng với toàn bộ cuống, vỏ, nước, cùi và hạt của nó, với tất cả các quyền hợp pháp cắn, cắt, ướp lạnh hoặc ăn nó, quyền được trao nó cho người khác với tất cả cuống vỏ, nước, cùi và hạt của nó. Tất cả những gì được đề cập trước và sau đây hoặc bất kỳ hành vi, hoặc những hành vi, phương tiện thuộc bất kỳ bản chất hoặc loại nào không tương hợp với tuyên bố này, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, đều không có giá trị pháp lý...".

Như một luật sư

Như một luật sư

Vị giáo sư luật học yêu cầu một sinh viên xuất sắc trả lời câu hỏi tình huống: "Nếu anh (chị) phải trao cho ai đó một trái cam, anh (chị) sẽ nói thế nào?".

Người sinh viên đáp:
- Em sẽ nói: "Mời ngài dùng trái cam này!"
Giáo sư giận dữ:
- Không thể như vậy được! Hãy nghĩ như một luật sư xem nào.
Sinh viên hắng giọng:
- Vậy thì, em sẽ nói với người đó: "Tôi, sau đây, trao và chuyển quyền sở hữu toàn bộ và duy nhất của tôi với tất cả các tài sản, quyền lợi, quyền hạn, nghĩa vụ, lợi ích của mình trong trái cam này cho ngài, cùng với toàn bộ cuống, vỏ, nước, cùi và hạt của nó, với tất cả các quyền hợp pháp cắn, cắt, ướp lạnh hoặc ăn nó, quyền được trao nó cho người khác với tất cả cuống vỏ, nước, cùi và hạt của nó. Tất cả những gì được đề cập trước và sau đây hoặc bất kỳ hành vi, hoặc những hành vi, phương tiện thuộc bất kỳ bản chất hoặc loại nào không tương hợp với tuyên bố này, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, đều không có giá trị pháp lý...".

Ai ở trong doanh trại?

Ai ở trong doanh trại?

Một lần, cô thư ký thấy giám đốc quên kéo khóa quần, liền nhắc khéo: "Thưa ông! Ông có biết rằng trại lính của mình đang mở cửa không?".

Giám đốc không hiểu ngay nhưng sau đó, ông ta tình cờ nhìn xuống và thấy khóa quần mình mở toang hoác. Lấy làm thú vị về tính hài hước của cô thư ký, ông giám đốc quyết định trêu cho cô một mẻ. Gọi cô vào phòng, ông hỏi:
- Cô Jones à! Tiện đây, tôi muốn hỏi, khi trại lính của tôi mở cửa, cô có thấy một anh lính đứng nghiêm trong đó không?
Cô thư ký nhanh trí đáp:
- Tất cả những gì tôi thấy là một cựu chiến binh già nua, thương tật đầy mình đang ngồi ủ rũ trên công sự.

Kiểu gì cũng phạt

Kiểu gì cũng phạt

Người nông dân nọ chăn một đàn lợn rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp

- Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!
Người kia giận dữ:
- Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.
Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.
Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:
- Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết...
Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:
- Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Liên Hợp Quốc và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.
Sau khi ông nhân viên Liên Hợp Quốc đi khỏi, một thời gian sau, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:
- Tôi cho mỗi con lợn 5 đôla. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!

Xin dừng cuộc chơi


Một chàng trai đi tán gái ở làng bên, lúc về gặp trai làng chặn lại và bảo.


- Thằng kia, theo luật của làng này, có 4 phương án cho mày lựa chọn trước khi về:
A: Sẽ ăn đấm.
B: Phải ăn đấm.
C: Bị ăn đấm.
D: Được ăn đấm.
Sau một hồi suy nghĩ nát óc, chàng trai bảo:
- Tớ xin chọn "dừng cuộc chơi" ở đây!
- ?!
Ốc Sên (Sưu tầm)

Hồi sức cấp cứu cho nàng

Nửa đêm, một nam nhân viên khách sạn gọi điện cho bệnh viện, giọng hốt hoảng:

- Alô, tại khách sạn chúng tôi có một khách hàng là quý cô xinh đẹp bị ngất xỉu - chàng trai nói.
- Vậy à, anh hãy làm 3 bước sơ cứu tại chỗ như sau:
Một: Tháo tờ hóa đơn tính tiền trên tay khách ra.
Hai: Đặt khách ở một phòng hạng 3.
Ba: Cầm tấm bảng đại hạ giá quạt nhè nhẹ trước mặt cô gái ấy là tỉnh ngay.
- !?
Ốc Sên (Sưu tầm)

Saturday 21 December 2013

Xem hình đoán điều bí ẩn (phần 9)

"http://st.f1.vnecdn.net/i/v124"; Bạn hãy để ý nhé: Bộ ngực sexy, nhảy dù lên mặt trăng, hai máy bay đâm nhau... Xem hình đoán điều bí ẩn (phần 6)
Xem hình đoán điều bí ẩn (5)
Xem hình đoán điều bí ẩn (4)

View the Original article

Ảnh động nghịch ngợm của mèo (phần 4) 

"http://st.f1.vnecdn.net/i/v124"; Các chú mèo hết sức nghịch ngợm, nhưng cũng có lúc lại rất đáng yêu. Ảnh động nghịch ngợm của mèo (phần 3)
Ảnh động nghịch ngợm của mèo (phần 2)
Ảnh động nghịch ngợm của các chú mèo

View the Original article

Trải nghiệm mới với quả dưa chuột

Tweet   truyện cười,ảnh hài,cười,dưa chuột

Ý kiến bạn đọc ()

Xếp theo số người thích Ý kiến của bạn0/1000Chia sẻ bình luận lên    0/1000  Tin khác

View the Original article